Các em viết

Tôi ngưỡng mộ người bạn thi trượt trường chuyên

VŨ HỒNG LIÊN, 15 tuổi, số nhà 15, ngách 82, ngõ 88 đường Vũ Hựu, phường Lê Thanh Nghị (TP Hải Phòng) 05/07/2025 10:49

Với tôi, người đáng ngưỡng mộ nhất không chỉ là những thủ khoa hay á khoa mà còn là những người dám đứng dậy, vượt qua thất bại của kỳ thi trường chuyên...

diem-thi-vao-lop-10.jpg
(ảnh minh họa)

Tôi và Châu quen nhau từ năm lớp 7 tại lớp ôn chuyên. Ngay lần đầu tiên gặp nhau, chúng tôi đã ngồi sáp lại như hai người bạn tri kỷ lâu không gặp. Chúng tôi hợp nhau lắm và tôi cũng rất ngưỡng mộ bạn.

Châu là một người học rất giỏi, đều tất cả các môn mà môn chuyên văn bạn lại tư duy rất tốt, rất sáng tạo nên hầu hết mọi người đều tin chắc Châu sẽ đỗ chuyên văn Trường THPT Chuyên Nguyễn Trãi và cả bạn cũng rất tự tin vào khả năng của mình. Chúng tôi cũng hứa với nhau sẽ cùng cố gắng để cùng đỗ, cùng đồng hành với nhau dưới mái trường chuyên. Qua 3 ngày thi khi tôi có phần lo lắng vì bài làm của mình không được như kỳ vọng, còn Châu, bạn rất tự tin và thoải mái với bài thi của mình.

Sau bao ngày đợi chờ trong lo lắng mòn mỏi thì cũng đến ngày chúng tôi biết điểm. Tôi hẹn sang nhà Châu để cùng xem điểm. Thời khắc ấy tôi sẽ chẳng bao giờ quên được. Tôi cảm tưởng thời gian như ngừng trôi, mọi thứ như dừng lại, tôi và Châu đều nín thở chờ điểm. Sau khi hồi hộp, lo lắng thì tôi hét lên trong sung sướng:

- Châu ơi đỗ rồi, mình được học cùng nhau rồi.

Nhưng đáp lại Châu run run nói:

- Tớ xin lỗi, tớ thất hứa với cậu rồi!

Rồi bạn òa lên khóc nức nở, tôi thì như hóa đá lại vậy. Bạn tôi, người bạn giỏi giang, niềm hy vọng của tất thảy mọi người sao lại có thể trượt được cơ chứ. Hơn nữa, môn văn chuyên - thế mạnh của bạn lại chính là lý do trượt. Lúc đó, dù không nói nhưng tôi hiểu với Châu cả thế giới như sụp đổ, sự tự tin, bao ước mơ, hoài bão, dự định ấp ủ bấy lâu đều tan tành thành trăm mảnh. Tôi cũng chẳng biết nói gì nữa, chỉ có thể an ủi bạn vài câu:

- Thôi không sao, bình tĩnh lại đã. Có lẽ là có sự nhầm lẫn thôi, mình còn có thể phúc khảo mà, chứ đời nào mà môn văn cậu lại thấp vậy được.

Đến đó, bạn lại càng khóc lớn hơn:

- Tại sao tớ lại trượt được chứ? Sao mọi người đều đỗ mà tớ lại trượt, sao may mắn ấy lại không dành cho tớ? Liệu có phải tất cả đã dừng lại ở đây không, tớ thất bại rồi.

Tôi nghe vậy đau lòng lắm nhưng không thể làm gì cho bạn được, đành ra về để lại không gian riêng cho bạn có thể bình tâm lại.

Suốt mấy ngày sau đó tôi không nhận đươc bất cứ tin nhắn hay điện thoại của Châu. Tôi đoán rằng bạn đang tự nhốt mình trong căn phòng kín, rồi tự chất vấn bản thân. Nhưng sau 4 ngày bặt âm thì tối đó Châu gọi điện cho tôi. Tôi vội hỏi ngay bởi tôi lo cho bạn lắm, tôi sợ bạn vì sốc, vì thất vọng, vì buồn sẽ tự làm hại mình:

- Châu à, mấy hôm nay cậu có ổn không? Tớ đi qua nhà cậu suốt mà không thấy ai ở nhà. Đừng buồn nữa nhé, cậu đã làm đơn phúc khảo chưa?

Nhưng bất ngờ là Châu lại có thái độ rất lạc quan, vui vẻ và tâm sự với tôi rằng:

- Mấy hôm nay, cậu qua nhà tớ nhiều vậy á, tớ xin lỗi vì không bảo cậu là cả nhà tớ đã về quê rồi. Tớ và mẹ đã quyết định là không phúc khảo nữa vì dù có cố vớt vát thì cũng rất khó thay đổi được kết quả. Tớ suy nghĩ kỹ rồi, dù trượt trường chuyên thì tớ vẫn sẽ học tại Trường THPT Hồng Quang, nó cũng tốt mà. Hơn nữa, tớ thấy trước đây bản thân đã quá tiêu cực, dù ở đâu thì mọi kết quả đều phụ thuộc vào chính sự cố gắng của tớ mà đúng không? Mẹ tớ nói rằng đó không phải là thất bại mà chỉ là thành công đang trì hoãn thôi nên tớ sẽ không buồn nữa mà sẽ cố gắng để thành công thức tỉnh. Cảm ơn cậu vì khoảng thời gian đã qua nhé, đó sẽ là dấu ấn đẹp đẽ nhất và những gì tớ đã cố gắng là những gì huy hoàng nhất, là động lực để tớ cố gắng hơn. Hẹn gặp cậu một ngày không xa khi chúng ta đều là người chiến thắng.

Nghe đến đây, nước mắt tôi vô thức lăn dài trên má. Lúc đó tôi hiểu ra rằng, với tôi người đáng ngưỡng mộ nhất không chỉ là những thủ khoa hay á khoa mà còn là những người dám đứng dậy, vượt qua thất bại của kỳ thi chuyên mà vươn mình cao hơn.

Tôi đã từng đọc ở đâu đó rằng: “Thành công không phải là đích đến mà là hành trình vượt qua thất bại”. Nhờ Châu tôi đã hiểu hơn về thông điệp từ câu nói ấy, thất bại từ kỳ thi chuyên sẽ là bàn đẩy để bạn phát triển, vươn cao hơn, để đánh thức thành công ngủ quên. Và qua bạn, tôi cũng tự tích lũy thêm một bài học đắt giá cho cuộc sống rằng không phải lúc nào ta cũng thành công mỹ mãn mà cần học cách chấp nhận thất bại, coi nó là bài học, là động lực để phát triển bản thân bởi rằng: “Thất bại là mẹ thành công”.

VŨ HỒNG LIÊN, 15 tuổi, số nhà 15, ngách 82, ngõ 88 đường Vũ Hựu, phường Lê Thanh Nghị (TP Hải Phòng)
(0) Bình luận
Nổi bật
    Tin mới nhất
    Tôi ngưỡng mộ người bạn thi trượt trường chuyên